top of page

Nghỉ blog “đua đòi” khởi nghiệp (?) và cái kết

  • Writer: heartfrommarley
    heartfrommarley
  • Jan 16, 2024
  • 10 min read

Updated: Feb 19, 2024




Đã rất lâu rồi mình mới quay trở lại blog. Lý do chủ quan thì vẫn luôn là một chữ “lười”. Lý do khách quan là vì thời gian vừa rồi mình tập trung cho việc kinh doanh. Đúng vậy! Mình đã mở một cửa hàng nhỏ vào đầu năm ngoái. Và cùng năm đó cũng đã đóng cửa hàng.


Câu chuyện kinh doanh tay ngang đầy bất ổn bắt đầu và kết thúc “trong một nốt nhạc” ấy là chủ đề chính mình muốn chia sẻ với bạn hôm nay. Cùng theo dõi với mình nhé!


Mục lục:



Từ buổi cafe định mệnh đến dự án “mẹ bỉm sữa khởi nghiệp kinh doanh”


Kể qua một chút là mình đã chính thức thôi việc văn phòng ngay từ khi bắt đầu nghỉ thai sản. Suy nghĩ lúc đó là muốn tranh thủ việc nghỉ sinh và chăm em bé để tạm dừng công việc văn phòng đã cảm thấy mệt mỏi và nhàm chán. Một công việc mình chưa thực sự ưng ý. 


Đến đầu năm nay, trong một buổi tụ tập cafe, một người trong nhóm bạn thân chia sẻ với mình ý định mở cửa hàng (Bật mí bạn ấy cũng chính là nhân vật sẽ được nhắc tới trong một bài viết sắp tới trên blog). 


Chuyện là sau khoảng chục năm làm quản lý một siêu thị mini chuyên bán cho người nước ngoài, bạn mình cũng tích lũy được kha khá kinh nghiệm về ngành bán lẻ và địa bàn kinh doanh. Còn mình thì luôn là đứa đam mê khởi nghiệp và kinh doanh, nhưng chưa bao giờ đủ dũng khí và quyết tâm để làm một mình. Đến khi nghe bạn mình ngỏ ý vậy mình đồng ý liền. 


Và với sự tham gia của một người bạn nữa, ba chúng mình ngay lập tức bắt tay hiện thực hóa “dự án khởi nghiệp” với rất nhiều nhiệt huyết và cả sự mơ mộng.


Chúng mình mở một cửa hàng tạp hóa nhỏ - mini mart - trên khu phố tập trung đông người nước ngoài sinh sống. Đối tượng khách hàng hướng đến cũng là người nước ngoài. Tính toán ban đầu là thử kinh doanh trong vòng 1 năm để quan sát lượng khách và nhu cầu rồi sẽ điều chỉnh cho phù hợp. Đáng tiếc là việc kinh doanh không được như mong đợi. Nên bọn mình chỉ cố gắng duy trì được hơn 6 tháng rồi đi tới quyết định dừng lại. 


Mình sẽ không nói sâu vào quá trình “khởi nghiệp” của chúng mình, từ lúc bắt đầu đến lúc thất bại. Bởi trong bài viết này, mình muốn chia sẻ nhiều hơn với bạn những bài học, kinh nghiệm và suy nghĩ mình rút ra được đằng sau thất bại ấy. Hy vọng những điều đó có thể mang đến cho bạn những giá trị hoặc sự đồng cảm nào đó.


Đối với mình, khoảng thời gian 6 tháng mở cửa hàng là khoảng thời gian mang nhiều ý nghĩa. Dù nó không tạo ra bất kỳ nguồn lợi tài chính nào. Nhưng những giá trị khác mà nó đem lại cho mình không hề nhỏ. Có thể nói là đổi thời gian và tiền bạc để . Và thực sự thì phải có trải nghiệm, có va vấp, có gục ngã thì mỗi người mới có thêm bài học để trưởng thành, để thay đổi cách nhìn nhận về cuộc sống. 




Bài học số 1: Người tính không bằng trời tính 


Khi mở cửa hàng, có rất nhiều điều bọn mình dự liệu và tự tin rằng có tiềm năng thì thực tế lại không hề xảy ra như dự tính. 


Ví dụ:


Tưởng tượng/dự tính rằng: cửa hàng nằm ngay dưới chân một tòa chung cư và thuộc khu vực mật độ cạnh tranh thấp, xung quanh ít cửa hàng cửa hiệu thì ắt sẽ nhiều người mua, cửa hàng ở gần Phủ thì ngày rằm và mùng 1 sẽ đông khách.


Nhưng thực tế là: đó là một khu phố khá vắng vẻ, thưa người qua lại, lượng khách chung cư đúng là có nhưng không đủ, khách đi chơi Phủ ngày lễ đông nhưng nhu cầu mua sắm không cao.  


Rồi thì có rất nhiều mặt hàng đẹp mắt, hấp dẫn, xịn sò bọn mình chắc chắn rằng sẽ bán tốt vì ai nhìn cũng sẽ thích. Nhưng thực tế lại là những đồ khó bán và bán chậm nhất. Còn những cái bọn mình nghĩ là "ma nó thèm mua" thì lại bán rất chạy 😂


Đúng thật là có rất nhiều điều trong cuộc sống vận hành theo hướng "tưởng vậy mà không phải vậy". Sau vụ khởi nghiệp, mình càng thêm thấm thía câu "Người tính không bằng trời tính". Không phải để đổ lỗi cho "ông trời" hay số phận về thất bại của mình. Mà là để chấp nhận thất bại ấy theo cách nó thực tế xảy ra, dù cho mình cũng đã hành động một cách có tính toán, tâm huyết và đầy tin tưởng. 


Bài học số 2: Chăm hay không bằng tay quen


Mình tự đánh giá mình là đứa khá nhát trong khoản xe cộ đi lại. Lái xe máy trên đường mình luôn đi sát vào vỉa hè bên phải với tốc độ siêu chậm. Cũng vì nhát nên mình từ bỏ ý định học lái ô tô sau hai ba buổi luyện lái trên đường. 


Thế nên chưa bao giờ mình hình dung được có một ngày mình vít ga vèo vèo trên đường, lái rất mượt qua những chỗ cua, chỗ đông người, chỗ đường khó đi, và không hề rón rén nép sát vào lề đường bên phải. 


Đó là nhờ ngày nào mình cũng phải vượt qua quãng đường 15km từ nhà tới cửa hàng. Và luôn luôn trong tình trạng vội vội vàng vàng để kịp giờ (giờ mở cửa hàng hoặc giờ tan làm về với em bé ở nhà). Thế là chỉ sau vài tháng ngày nào cũng sáng đi chiều về vào những khung giờ cao điểm như vậy, một cách tự nhiên mình trở thành “cua rơ” - bất chấp chứng sợ lái xe (do thần kinh yếu) trước đây. 


Đó chỉ là một điều rất nhỏ. Nhưng nhờ đó mà mình nhận ra đúng như mọi người vẫn nói “chăm hay không bằng tay quen”. Dù là việc bản thân nghĩ rằng khó làm đến mấy, thậm chí tưởng như không thể làm được, chỉ cần bắt tay vào làm, và làm đủ nhiều, đủ lâu, đến một lúc nào đó, chúng ta đều có thể trở thành “master”.


Bài học số 3: "Không thành công cũng thành nhân"


Thử sức với một lĩnh vực mới luôn đem lại cho chúng ta nhiều bài học mới, dù kết quả cuối cùng là thành công hay thất bại. Dự án khởi nghiệp của bọn mình, về mặt kinh tế, là sự thua lỗ toàn tập. Nhưng nhờ đó, mình đã tích lũy thêm nhiều vốn sống mà nếu không có việc kinh doanh này chưa chắc mình đã học được. 


Chẳng hạn như mình biết được nhiều điều thú vị về ngành bán lẻ, về cách làm việc, thương lượng với các nhà cung cấp, các bên đối tác. Mình có cơ hội tiếp xúc và quan sát với nhiều khách hàng, biết thêm nhiều hoàn cảnh và câu chuyện cá nhân. Trong số khách hàng đó có gia đình một bạn influencer khá nổi tiếng trên mạng xã hội. Tiếp xúc ngoài đời gia đình bạn rất thân thiện, hài hước, bạn cũng rất lễ phép, chân thật y như những gì bạn thể hiện trên mạng xã hội.


Nhờ mở cửa hàng, mình dành nhiều thời gian hơn với các bạn của mình. Nhờ vậy, mình nhận ra có quá nhiều điều chúng mình chưa biết về nhau, dù tính ra đã làm bạn gần 15 năm rồi và vẫn định kỳ gặp gỡ, đi chơi, cafe các kiểu. Tự mình cũng thấy bất ngờ khi biết rằng có những khoảng thời gian mình đã khá “xa lánh” các bạn và gần như không biết được thông tin gì về cuộc sống của mọi người. 


Còn nhiều nhiều điều khác nữa, về mối quan hệ giữa con người với con người, về bản thân mình với tư cách là một mắt xích trong xã hội, về bản chất của con người. Có những điều mà nếu chỉ tiếp xúc hay giao lưu “bề mặt” với nhau thôi chúng ta sẽ không bao giờ hiểu được về người khác. Chỉ tới khi đặt vào hoàn cảnh cụ thể và những xung đột xuất hiện, chúng ta mới nhìn thấy phần nào đó con người thật của nhau.


Rất nhiều điều “vĩ mô” lẫn “vi mô” về cuộc sống và thế giới này mình vỡ ra trong khoảng thời gian làm việc tại cửa hàng, khiến mình thực sự “sáng mắt ra”.


Đó là những giá trị tinh thần không đo đếm được bằng tiền bạc hay vật chất. Mà với những giá trị ấy con người mới thực sự sống chứ không chỉ tồn tại. Vật chất tuy đúng là quan trọng, nhưng đôi khi những giá trị tinh thần mới thực sự khiến cuộc sống con người trở nên có ý nghĩa và trọn vẹn. 


Mình nghĩ, không điều gì diễn ra trong cuộc sống chúng ta là tình cờ hay vô nghĩa. Những thứ đến rồi đi, luôn luôn để lại cho chúng ta chút gì đó để chiêm nghiệm. Chẳng phải, nhờ trải qua sóng gió và va vấp mà con người mới rút ra kinh nghiệm, mới trưởng thành hơn đấy ư?


Bài học số 4: Giữa điều ta muốn làm và điều ta nên làm


Mình đánh giá bản thân là đứa khá cứng đầu và có cái tôi cao. Sau nhiều năm loay hoay on-off với những công việc văn phòng, mình đã từng nghĩ sẽ từ bỏ theo đuổi con đường làm công ăn lương. Vì bản thân không hòa hợp được với cuộc sống chốn công sở. Đó là lý do mình chần chừ việc đi làm lại sau khi sinh bé (một phần vì cũng muốn dành nhiều nhất thời gian có thể bên con khi con còn nhỏ). Và cũng là lý do mình nhanh chóng đồng ý cùng bạn mở cửa hàng kinh doanh riêng. 


Tuy nhiên, ở thời điểm hiện tại mình lại có chút thay đổi suy nghĩ. Mình cân nhắc việc dẹp bớt cái tôi cá nhân để quay lại tìm kiếm một công việc công sở ổn định. Không phải vì nản lòng do kinh doanh đổ bể. Mà mình nghĩ rằng hiện tại bản thân chưa đủ vững chắc để ra làm riêng, hay nói cách khác, làm chủ chính mình. 


Thực vậy. Dù không mấy ai thích thú gì việc làm đi làm thuê (nói lịch sự hơn là "làm công ăn lương”). Nhưng để làm chủ, nhất là làm chủ chính mình, chứ chưa nói đến làm chủ người khác, là một level hoàn toàn khác. Nó đòi hỏi ở bạn nhiều tố chất và trách nhiệm hơn bạn nghĩ. Và mình thực sự khâm phục bất kỳ ai có thể theo đuổi con đường đó và thành công.


Sáu tháng mở cửa hàng đã giúp mình suy ngẫm và đối thoại với bản thân nhiều hơn để tìm ra câu trả lời cho những hoang mang về công việc, sự nghiệp. Ở ngưỡng cửa của tuổi 30, trong khi rất nhiều bạn bè xung quanh có sự nghiệp tốt và phát triển, riêng mình vẫn chơi vơi trong những suy nghĩ xung đột, những mâu thuẫn diễn ra bên trong chính bản thân về những điều mình muốn làm, thích làm, đáng lẽ ra phải làm và nên làm… 


Cuối cùng, sau tất cả những điều đã trải nghiệm, những thứ đã thử và từ bỏ hay thất bại, mình quyết định suy nghĩ một cách đơn giản nhất có thể. Mình quyết định bắt đầu từ điều cơ bản nhất và rút ra rằng, mình vẫn cần một công việc có thu nhập ổn định. Bởi vì mình không thể chỉ sống trong những mơ mộng và kế hoạch viển vông. Bởi vì mình không chỉ sống cho riêng mình mà còn có trách nhiệm với con cái và những người thân xung quanh. Mình vẫn sẽ giữ những lý tưởng và ước mơ, mục tiêu cá nhân mình luôn muốn theo đuổi. Nhưng sẽ phải tìm cách dung hòa và đưa chúng đến gần nhất với hiện thực cuộc sống mình đang có. 


Nếu như bạn đã hoặc đang rơi vào tình huống giống mình này, chắc bạn sẽ hiểu những trăn trở và mâu thuẫn ấy. Nếu bạn đủ mạnh mẽ và quyết tâm theo đuổi con đường riêng như bạn khao khát, mình chúc bạn những điều tốt đẹp nhất và tin rằng bạn sẽ thành công. Mình cũng muốn được lắng nghe câu chuyện hay những chia sẻ, góc nhìn của bạn về những điều này. Vì vậy, nếu có gì muốn nói, đừng ngần ngại nhắn riêng cho mình hoặc comment bên dưới bài viết này nhé!


Thay lời kết


Trên đây là câu chuyện về những bà mẹ bỉm khởi nghiệp thất bại, cùng vài điều tâm sự suy tư, những hoang mang về bản thân và sự nghiệp khi bước sang tuổi 30 :)) Cũng là nguyên cớ xa xôi (dù kém thuyết phục) cho sự trì hoãn viết blog quá lâu của mình. 


Tổng kết lại là dù mất đi số tiền không quá lớn, nhưng điều ba đứa chúng mình nhận lại có lẽ giá trị hơn số tiền đó rất nhiều. Mỗi người đều đã khắc cốt ghi tâm một vài bài học "cột sống” cho riêng mình :)


Sau lần trở lại này, mình muốn nghiêm túc hơn với blog để mang đến cho bạn nhiều bài viết chất lượng, hữu ích và có giá trị hơn nữa. Mình dự định “nâng cấp” blog với một vài thay đổi. Cụ thể, mình muốn dành thời gian đầu tư sản xuất các blog series theo từng chủ đề. Mỗi series có thể gồm khoảng 5 - 10 bài viết tùy theo nội dung từng chủ đề. Bên cạnh các chuỗi bài theo chủ đề này, có thể mình vẫn sẽ kết hợp đăng các bài viết riêng lẻ nếu thấy nội dung nào hữu ích cần truyền tải tới bạn đọc.  


Nói là làm, bài viết tiếp theo được đăng tải sẽ là về “Trầm cảm sau sinh” nằm trong series “Chăm sóc sức khỏe tinh thần cho mẹ bỉm sữa”. Rất mong bạn đón đọc và ủng hộ mình trong thời gian tới để mình có động lực ra nhiều bài viết chất lượng nha!


Nếu bạn thấy bài viết này thú vị, hãy giúp mình chia sẻ nó tới những ai quan tâm nhé. Đừng quên để lại comment bên dưới nếu bạn có bất kỳ tâm sự hay câu chuyện nào muốn chia sẻ. Mình rất mong đợi những cảm nghĩ và đóng góp của bạn.


Cảm ơn bạn vì đã ghé qua. Hẹn bạn trong những bài viết khác tại Heart From Marley


Chúc bạn một ngày bình an!


From Marley with heart


 

*Bản quyền bài viết thuộc về tác giả. Bạn vui lòng ghi rõ nguồn nếu muốn đăng tải hoặc trích dẫn một phần hoặc toàn bộ bài viết. Hãy ủng hộ tác giả bằng cách chia sẻ link bài viết. Chi tiết về bản quyền xem tại đây.

Commentaires

Noté 0 étoile sur 5.
Pas encore de note

Ajouter une note

HEART FROM MARLEY

a blog for modern mamas & women

©2024 by Heart From Marley

bottom of page