Dám khởi đầu đã là thành công: 3 bước đơn giản bắt đầu mọi điều mới
- heartfrommarley
- Oct 25, 2022
- 9 min read
Updated: Mar 9, 2024
Bạn đã bao giờ "crush" ai đó chưa?
Bạn có từng trải qua cảm giác bứt rứt không yên khi không dám tỏ tình với crush vì sợ bị từ chối? Rồi sau đó là tiếc nuối, là nhói đau khi nhìn người mình theo đuổi… trong mơ đang sánh bước cùng ai?
Hoặc…
Bạn đã chờ đợi cuộc thi hát mà hội sinh viên phát động nhiều tháng nay. Cơ hội tỏa sáng dưới ánh đèn sân khâu mà bạn mong đợi cuối cùng cũng đến. Nhưng tới hạn chót đăng ký, bạn không ghi danh vì “Thôi, chưa chuẩn bị tinh thần, để năm sau…”
Để rồi, bạn thấy mình nằm dài thượt một góc phòng, âm thầm theo dõi các thí sinh khác và chép miệng "họ đâu giỏi bằng mình"?
Nếu bạn đã ít nhất một lần rơi vào những tình huống như vậy hoặc tương tự như vậy, xin chúc mừng, bạn hoàn toàn bình thường!
Mình từng như vậy và mình biết nhiều người cũng như vậy. Đó là lý do bài viết này dành cho bạn. Bởi mình hiểu rằng bạn cũng trải qua cảm giác tương tự những gì mình trải qua.
Bạn chần chứ trước ý định bắt đầu một điều gì đó mới mẻ vì đủ mọi lý do. Trong lúc đầu óc bạn đang vật lộn với đống lý do ấy, cơ hội cứ thế rời xa bạn, rồi biến mất hẳn. Còn lại bạn chưng hửng nhìn một thứ mình chưa kịp nắm lấy đã bay màu.
Bắt đầu một điều mới chưa gì đã thấy xa xôi quá!

Hai câu chuyện về việc bắt đầu
Từ chuyện bài tập làm văn và Task 2 Writing...
Khi học tập làm văn ở trường với cấu trúc ba phần mở bài – thân bài – kết bài, thầy cô thường nói với chúng ta về tầm quan trọng của phần đầu tiên: mở bài. Bạn cũng đồng ý với mình rằng hầu hết chúng ta đều gặp vấn đề với mở bài chứ?
Hồi cấp III, mình trong đội tuyển học sinh giỏi văn của trường. Mình nhớ những lúc làm bài luận cô giáo giao về nhà, mình thường ngồi ngẫm nghĩ rất lâu, cố gắng tìm cho ra một mở bài hoàn hảo. Mình chắc mẩm qua được cái mở bài này thì ý tưởng sẽ tuôn ra ào ào như thác. Mình cắn móng tay, bóp trán, hết ngồi xổm trên ghế lại đứng dậy đi vòng vòng. Trăn trở để nhào nặn cho được một mở bài tâm đắc, như thể vị chính trị gia nghĩ cách cứu thế giới khỏi khủng hoảng môi trường. Mở bài luôn là phần tốn nhiều thời gian suy nghĩ nhất!
Đi xa hơn chút về một bài học đau thương của mình cũng liên quan đến cái mở bài. Đó là lần đầu tiên mình thi IELTS. Đương nhiên kết quả không có gì đáng tự hào. Khi đó mình không dồn toàn tâm sức cho việc ôn thi và cũng không tham gia khóa ôn luyện nào. Nhưng so với điểm thi, điều làm mình tiếc nuối nhất là việc không thể hoàn thành trọn vẹn Task 2 Writing, phần thi mà đáng lý ra mình vô cùng tự tin.
Dù đã chia thời gian cho từng task, mình vẫn lấn một chút thời gian từ Task 1 sang Task 2. Sang đến Task 2, mình tiếp tục sai lầm ngu ngốc khi dành quá nhiều thời gian trau chuốt phần mở bài. Vậy là đoạn mở bài chỉ có ba câu mà mình viết lê thê tới năm bảy dòng và tẩy xóa đến cả chục bận. Sửa từ nọ, thay từ kia, từ nay mới hay, từ kia xịn hơn, cứ thế cố gắng mài giũa một mở bài hoàn chỉnh nhất.
Kết quả, phần thân bài vừa triển khai được một ý chính thì hết giờ. Mình nộp giấy thi trong tức tưởi. Và điểm số chắc bạn cũng đoán được. 6.0 Writing. Mức điểm đáng thất vọng cho kỹ năng mình tự tin nhất.
Kỷ niệm về mấy cái mở bài đau thương thời đi học gợi cho mình nhiều suy nghĩ về sự mở đầu. Cũng như viết mở bài cho bài luận, bắt đầu một điều gì đó bao giờ cũng là một thách thức. Đó là viên gạch đầu tiên bạn đặt chân để bước về phía trước. Phía trước có thể là quả ngọt, cũng có thể là trái đắng (như bài Writing của mình). Nhưng điều quan trọng là bạn đã bắt đầu.
Và chỉ cần bạn dám bắt đầu, đó đã là một thành công.
... tới chuyện về tiệm tạp hóa và cậu luật sư mê viết
Bắt đầu một điều mới không phải lúc nào cũng dễ dàng. Nhưng nếu làm được, bạn đã đặt một chân vào thành công. Ít nhất so với những người ngoài kia chưa bao giờ dám bắt đầu.
Mình có người bạn rất mê bán hàng, mình tạm gọi là bạn Nấm. Nấm từng tâm sự với mình ước mơ mở một cửa hàng tạp hóa bán bánh kẹo, đồ ăn vặt, văn phòng phẩm linh tinh, vì bạn thích những thứ ấy. So với lũ sinh viên Đại học lúc bấy giờ, ước mơ kiểu như vậy thật thuần khiết và hồn nhiên. Đương nhiên mình rất tôn trọng bạn. Nhưng trong lòng vẫn không khỏi thấy thật buồn cười.
Một ngày nọ, mình thấy Nấm đăng link quảng cáo bán hàng trên Shopee. Mình tò mò nhấp vào đường link. Một shop online tên “Tiệm tạp hóa ___” hiện ra. Shop kinh doanh hộp quà tặng theo chủ đề và một số đồ lưu niệm nhỏ. Mình thầm nghĩ, vậy ra Nấm đã hiện thực hóa được ước mơ ngày nào.
Bẵng đi vài tháng, một ngày chợt nhớ ra, mình thử ghé thăm "Tiệm tạp hóa ___" của Nấm. Chưa có đơn hàng nào được bán. Rồi hôm ấy Nấm cũng nhắn tin trò chuyện với mình, tâm sự rằng dự án đã hỏng. Mình động viên bạn bằng chính câu nói: “Mày dám bắt đầu đã là thành công rồi mà.”
Và trong lòng mình cũng thực sự nghĩ vậy. Mình thực sự tin rằng Nấm đã thành công. Thành công hơn mình và hơn nhiều người ôm mộng ngoài kia chưa dám bắt đầu.
Một người bạn khác của mình thì thích viết blog. Bên cạnh công việc rất bận rộn của một luật sư và một ông bố trẻ, cậu ấy cố gắng dành thời gian rảnh ít ỏi cho sở thích viết blog. Thỉnh thoảng mình cũng ghé thăm blog của cậu. Mặc dù tần suất đăng bài không đều, điều ngạc nhiên là cậu vẫn cố gắng, bất cứ khi nào có thể, duy trì chiếc blog khoảng 2 -3 năm nay. Thậm chí mình còn thấy cậu ấy khá nghiêm túc khi lập hẳn một trang Instagram dành riêng cho blog.
Dù viết trên nền tảng miễn phí, dù lượng độc giả không lớn, dù bài đăng không đều, đối với mình, cậu bạn ấy đã thành công. Cậu ấy thành công vì bắt đầu hiện thực hóa đam mê một cách dứt khoát. Trong khi mình còn đang suy nghĩ quá nhiều và chần chừ trì hoãn hết lần này tới lần khác.
So với một người luôn tự tin vào khả năng viết lách như mình, cậu bạn ấy rõ ràng đã thành công khi dám bắt đầu. Bắt đầu bằng cách dạo chơi với con chữ, một cách vô tư và đơn thuần nhất có thể.
(Nhân tiện, blog của cậu luật sư mê viết chia sẻ về du lịch và một số thông tin pháp luật, được viết hoàn toàn bằng tiếng Anh. Bạn có thể ghé thăm tại đây để ủng hộ tác giả nhen.)
3 bước để bắt đầu mọi điều mới
Không suy nghĩ hay toan tính quá nhiều khi bắt đầu. Đó là điều mình rút ra được từ câu chuyện của hai người bạn mình vừa kể.
Về phần mình, sau này nghĩ lại mình chợt nhận ra. Nếu như hồi đó lúc làm Task 2 Writing mình suy nghĩ đơn giản hơn thì sao? Một mở bài ngắn gọn, trực tiếp thay cho hàng chuỗi câu hoa mỹ dài lê thê? Khả năng là mình không gây được nhiều ấn tượng với mở bài kiểu đó. Nhưng ít nhất mình có đủ thời gian hoàn thiện bài luận một cách trọn vẹn thay vì nửa bài dang dở khi ấy.
Cũng giống như bạn Nấm thật thà, mở shop online bằng tất cả sự hồn nhiên và đơn giản nhất. Cũng giống như cậu luật sư mê viết, viết blog bằng tất cả sự đam mê và chân thành nhất.
Đối với mình, cả Nấm và cậu luật sư mê viết đều đã thành công.
Bạn cũng vậy. Chỉ cần bạn dám bắt đầu, đối với mình, bạn đã thành công rồi.
Vậy thì, để thành công, bạn cần bắt đầu. Nhưng, bắt đầu từ đâu? Làm sao để bắt đầu?
Hãy đi cùng mình tới cuối bài viết để biết toàn bộ câu trả lời nhé.
#1 Quên đi từ “nhưng”
Khi bắt đầu một điều mới, chắc chắn sẽ có nhiều thứ níu chân bạn. Hầu hết trong đó là những suy nghĩ xuất phát từ bên trong bạn.
Muốn lập blog nhưng mình viết toàn thứ linh tinh, chẳng ai đọc thì sao?
Muốn tán gái nhưng trong túi chỉ có 100k, em chê nghèo thì sao?
Muốn dậy sớm đọc sách mỗi ngày nhưng tối còn thức xem phim buồn ngủ lắm làm sao dậy nổi?
Nghe nói yoga tốt cho sức khỏe, muốn tập lắm nhưng đi làm từ sáng tới chiều, tối về còn lo cho gia đình, lấy đâu thời gian tập?
Muốn giảm cân để mặc vừa cái váy đi đám cưới bồ cũ nhưng thực đơn keto toàn món chán ngắt ngày nào cũng ăn đi ăn lại sao nuốt nổi?
Nếu bạn nghĩ về nó, luôn luôn có vô vàn lý do để bạn không nên bắt đầu một điều mới. Những lúc như vậy, điều bạn cần làm đơn giản là loại bỏ khỏi đầu những suy nghĩ cản đường đó. Tin mình đi. Chỉ cần loại bỏ đứa chuyên bàn lùi trong mỗi cuộc vui và thế là mọi cuộc vui đều sẵn sàng với bạn.
#2 Không có chỗ cho sự hoàn hảo
Bắt đầu một trải nghiệm mới, bạn luôn muốn mình phải chuẩn bị thật tốt mọi mặt. Bạn muốn bản thân phải thật sẵn sàng để đón nhận điều sắp tới.
Tin buồn là thời điểm bạn thực sự sẵn sàng sẽ chẳng bao giờ đến. Một giây chờ đợi sự hoàn hảo là một giây thành công bị trì hoãn. Trong một giây đó, rất nhiều người có thể chớp mất cơ hội ngay trước mắt bạn. Và chắc chắn rằng bạn không muốn sự cầu toàn của mình lại là nguyên nhân khiến cơ hội tuột khỏi tay.
Luôn nhớ rằng, thời điểm hoàn hảo nhất để bắt đầu một điều gì đó là ngay bây giờ. Nếu không phải bây giờ thì là bao giờ?
#3 Đi cùng kế hoạch
Như bước #2 mình vừa nhắc, không nên để sự cầu toàn đánh cắp thời cơ của bạn. Điều đó không có nghĩa là bạn cứ lao đầu vào cơ hội một cách mù quáng. Cứ nắm lấy cơ hội bất cứ khi nào bạn có thể. Song song với đó, bạn cần xây dựng cho mình một kế hoạch để đi đường dài cùng cơ hội đó.
Không nhất thiết phải vạch ra một kế hoạch quá cầu kỳ. Vì bản kế hoạch của bạn hoàn toàn có thể được điều chỉnh từng bước theo tiến độ thực hiện. Một khi bắt đầu, bạn sẽ nhận ra rõ hơn những việc cần làm, và từ đó chỉnh sửa kế hoạch cho sát với thực tế.
Để thành công, bạn cần bắt đầu. Nhưng bắt đầu từ đâu? Làm thế nào để bắt đầu? Câu trả lời là hãy bắt đầu một cách đơn giản và nhanh nhất có thể. - Heart From Marley
Cuối cùng, hãy bắt đầu bằng cách… bắt đầu!
Như mình đang bắt đầu hành trình viết blog đã ấp ủ suốt nhiều năm nay mà chưa hề thực hiện. Bắt đầu ngay từ bài viết này. Hiển nhiên, trong đầu mình cũng có vô vàn từ “nhưng”. (Nhưng) mình vẫn luôn cố gắng không để chúng làm xao nhãng tinh thần và quyết tâm của mình.
Mình cũng là một kẻ cầu toàn. Trước khi thực sự bắt tay vào blog, mình vẽ ra rất nhiều kế hoạch vô cùng cụ thể, chi tiết, vẽ trong đầu và cả trên giấy. Nào là blog sẽ chia làm mấy mục, mỗi mục viết gì, phải đi tìm khóa học về blog và SEO, nào là phát triển thêm kênh podcast cho blog… Rồi mình nhận ra, tất cả những điều đó chẳng có ý nghĩa gì khi nó nằm trên giấy và trong đầu mình, thay vì được hiện thực hóa.
Nếu mình đợi tới lúc nắm vững kiến thức về blog, SEO, vân vân, rồi mới bắt đầu… mua tên miền, có lẽ chiếc blog này sẽ chẳng bao giờ xuất hiện. Thế là mình bắt đầu bằng cách đơn giản nhất. Đó là viết bài đăng đầu tiên, như bạn đang thấy bây giờ.
Theo tiêu chuẩn của mình, đây không phải một bài viết xuất sắc để “mở bát” cho blog. Nó cũng chắc chắn không chuẩn chỉnh về SEO hay gây ấn tượng quá mạnh mẽ với bạn. Tuy nhiên, quan trọng hơn cả, nó đã ra đời và có một hình hài hoàn chỉnh.
Vậy là đủ để mình đánh dấu thành công đầu tiên trên hành trình mới này.
Còn bạn, ngày mai, hoặc ngay lúc này đây, bạn muốn đánh dấu thành công của mình bằng việc bắt đầu điều gì?
Hãy kể câu chuyện của bạn hoặc chia sẻ một vài suy nghĩ trong phần comment cùng mình nhé. Biết đâu, chúng ta có thể lan tỏa những điều tích cực và thật nhiều khởi đầu thành công đến với mọi người.
Hẹn gặp bạn trong những bài viết khác trên Heart From Marley!
From Marley with heart
*Bản quyền bài viết thuộc về tác giả. Bạn vui lòng ghi rõ nguồn nếu muốn đăng tải hoặc trích dẫn một phần hoặc toàn bộ bài viết. Chi tiết về bản quyền xem tại đây.
留言